Sunday, January 6, 2013

MỘT CHIỀU TÌNH TA

Tình ta nào phải sớm chiều
Trải bao ngày tháng cô liêu đợi chờ
Nỗi lòng là cả nguồn thơ
Muôn ngàn kỷ niệm phai mờ được sao?
Tình kia năm tháng ngọt ngào
Nay cơn gío nhỏ xuyến xao lòng người?
Phải chăng mọi việc trên đời
Êm đềm phẳng lặng thảnh thơi diụ dàng
Đẹp sao như ánh trăng vàng
Khi tròn khi khuyết vẫn nàng Hằng nga
Nào ai chê ánh trăng già
Gặp ngày trăng khuyết lòng đà chán chê
Tình này dẫu lắm đam mê
Khi nồng ân aí, não nề tránh sao?
Hồ thu hỏi chẳng ba đào?

Hỏi ai để rớt những vần thơ
Khiến dạ người xem phải thẫn thờ
Chỉ thóang đôi dòng, tim bối rối
Mơ màng, ngơ ngẩn nghĩ vu vơ

Hỏi ai giỏi qúa đi thôi
Việc nhà bếp núc anh thời lo toan
Xứng danh một đấng chồng ngoan
Yêu nàng anh cố tính toan mọi bề
Thế thì vợ mới chẳng chê
Khen anh chăm chỉ, vỗ về hằng đêm
Tiếc thay thân đã nhão mềm
Cả ngày quần quật, đến đêm ...ngủ khì
Khổ thân cho đấng nam nhi...

No comments:

Post a Comment