Friday, July 19, 2013

Nỗi buồn của tôi


 

Một buồn non nước ngả nghiêng
Hai buồn Tổ Quốc lũ điên cỡi đầu
Ba buồn biên giới biển sâu
Từ nam chí bắc giặc Tàu xâm lăng
Bốn buồn oan ức dân tăng
Mất nhà, mất đất công bằng hỏi ai?
Năm buồn giận lũ tay sai
Rắp tâm bán nước còn ai chưa tường
Sáu buồn càng giận càng thương
Chủ  nghĩa xã hội, con đường diệt vong
Dân nay một cổ nhiều tròng
Mấy tầng áp bức khó long thoát ra
Bảy buồn cùng với dân ta
Có mồm mà phải như là người câm
Oan khiên uất ức hờn căm
Ba đời khiếu kiện, vẫn nhầm hôn quân
Tám buồn nhìn lại muôn dân
Tự do, Độc lập ngỡ gần hóa xa
Ngày nào toàn thể dân ta
Cơn mê thức tỉnh thấu ra ngọn nguồn
Bấy giờ lệ mới ngừng tuôn…

No comments:

Post a Comment