Bao nhiêu mật ngọt thế mà cay
Chửa nhấp men đời đã vội say
Sự thế muốn nhìn, đành nhắm mắt ?
Tấn tuồng đang diễn vội xuôi tay !
Ra quân rộn rã chừng mươi tháng
Nằm viện êm re, nửa số ngày
Một chút tiếc ông vì “ lý tưởng...”
Để rồi gặp “bác” vẫn không hay !
Thanh-Huyền
No comments:
Post a Comment