Wednesday, January 31, 2018

TRĂN TRỞ

Trở giấc canh khuya lại nhớ người
Ngoài trời gió bão giọt mưa rơi
Mình em lặng lẽ tâm sầu nhớ
Một thuở bên ai đẹp mộng đời
Ánh Nguyệt đêm nay khuyết nửa vầng
Lòng buồn xót nỗi những bâng khuâng
Vì sao nỡ để tình ly biệt
Nức nở canh thâu khóc vạn lần
Cách trở tình sầu bởi tại ai?
Vì đâu để lỡ mối duyên hài
Đường đời vạn nẻo không chung bước
Khắc khoải bao lần chuyện đúng, sai
Nửa giấc không yên giấc mộng về
Chân trời đã rạng sáng, nhanh ghê
Đêm nay nữa đã nhiều đêm trắng
Nỗi nhớ vây quanh phủ tứ bề.
Banglang Tim
30/01/2018
NHỚ NGƯỜI
Không biết vì sao cứ nhớ người
ngoài trời sương lạnh giọt sương rơi
nghe trong đêm vắng, từng đêm vắng
một góc mồ côi giữa biển đời
khuyên khuyết vành trăng khuyết nửa vầng
vỗ về giấc mộng dạ bâng khuâng
hỏi em còn nhớ mùa thu trước
nhặt lá vàng rơi đã mấy lần
bữa giờ biền biệt bóng hình ai
lối cũ hằn in đậm vết hài
mà nhớ, mà thương buồn đắng dạ
tình mình quanh quẩn chẳng hề phai
buồn lắm em ơi chập choạng về
màn đêm buông xuống nhớ em ghê
làm sao gặp gỡ thêm lần nữa
trọn nghĩa yêu thương hết não nề.
30/1/2018
LƯƠNG BÚT
họa bài : trăn trở của Banglang Tim

Xem thơ
Thấy người xướng họa viết thơ hay
Chỉ đọc thôi mà cũng ngứa tay
Muốn họa nhưng lòng còn ngại dở
Thơ yêu chẳng biết cũng ham bày
Thanh-Huyền

TƠ LÒNG
Tình đã vương tơ đến một người
Cung trầm khuôn nhạc lệ sầu rơi
Canh khuya tâm sự cùng đêm vắng
Mộng sẽ cùng ai vẹn bước đời
Vằng vặc trăng xanh tỏa một vầng
Để lòng thiếu phụ những bâng khuâng
Đào nguyên còn đấy không người gác
Trái cấm mong sao nếm một lần
Tâm sự nỗi niềm hỏi trách ai
Biết chăng có kẻ dõi phương hài
Cũng thương cũng nhớ mà im lặng
Để phải thì thầm chuyện đúng sai
Ngày tháng dần qua tuổi lại về
Tóc phai mãi đợi thật buồn ghê
Chữ yêu ước vẹn, không là nhớ
Quên cả trần gian những bộn bề.
Thanh-Huyền
31/01/2018

No comments:

Post a Comment