Wednesday, January 9, 2013

MAI EM VỀ QUẢNG TRỊ


Mai em về Quảng Trị không em?
Về thăm lại chốn ngày xưa tuổi nhỏ.
Gió mùa đông có làm em buốt giá,
Bên trời xa em có lạnh trong hồn?
Mai em về đi giữa nắng hoàng hôn,
Ngắm mùa thu dịu dàng trên phố cũ.
Những con đường thân quen giờ rất lạ,
Bước ngập ngừng em có nhớ bâng khuâng?
Anh ở nơi nầy thị trấn buồn tênh,
Chiều phố huyện mập mờ sương khói.
Vắng bầu bạn quen dần năm tháng đợi,
Đời quẩn quanh bên dáng núi chơ vơ.
Anh bây giờ vẫn tập tễnh làm thơ,
Những vần thơ xưa vụng về gượng gạo.
Anh bây giờ có khi buồn rạc gáo,
Cõi nhân gian còn lắm chuyện eo sèo.
Mai em về qua Dãy phố buồn thiu*,
Thương quê mẹ một thời binh lửa.
Từng lớp người lên đường đi tứ xứ,
Bây giờ phiêu tán tận phương nao?
Mai em về đồng vọng giữa trời cao,
Buồn làm chi bao mối tình đã lỡ.
Dòng sông êm vẫn bốn mùa thương nhớ,
Em về đi em bến đợi trăng chờ
NGUYỄN LONG 26/08/2010
*Dãy phố buồn thiu hay"con đường không vui" (la rue sans joie) :
đoạn đường trên quốc lộ 1 ngang qua Diên Sanh do người Pháp
đặt tên trong chiến tranh, binh lính Pháp thường hay bị phục kích ở đây.


Tên thật : Bùi Thị Tươi
Bút danh : Suối Ngàn
Nơi ở : Đông Hòa, Tân Hà, Hàm Tân, Bình Thuận
ĐT : 0165 749 6227

PHẬN LỤC BÌNH
Thân em như cánh lục bình
Lênh đênh trôi nổi bến tình xa mơ
Sống theo dòng nước hững hờ
Dập vùi năm tháng bao giờ được yên
Đời ru bao nỗi truân chuyên
Đêm dài cô quạnh buồn riêng một mình
Nước ơi! Sao mãi vô tình
Mưa dồn, gió dập lục bình xác xơ
Tháng năm sống kiếp hững hờ
Bao ngày gặp được người mơ riêng mình?
Trót mang hoa tím chung tình
Mỉm cười chấp nhận phận mình xót xa
SUỐI NGÀN

XÓT XA
Tháng ngày vàng võ ủ ê
Trời thu man mác buồn lê thê buồn
Mưa rơi hay nước mắt tuôn
Xót xa trong dạ nỗi buồn riêng ai?
Bao thu lòng mãi u hoài
Có ai thấu cảnh nhạt phai má hồng
Có ai chia sẻ nỗi lòng
Có ai tri kỷ tình nồng ước mơ
Thẫn thờ xin gởi vần thơ
Cô đơn chiếc bóng mong chờ tâm giao…
SUỐI NGÀN

QUẢNG-TRỊ QUÊ HƯƠNG NỖI NHỚ

Bốn mươi năm chưa một lần trở lại
Đất quê xưa xa ngái cuối chân trời
Nắng trưa hè Cam Lộ cánh diều bay
Chiều sông Hiếu đò xuôi ai Cửa Việt
Bốn mươi năm bỏ quê đi biền biệt
Nhớ Đông Hà mưa lạnh vắng giới nghiêm
Về Quán Ngang ngóng trăng rằm Vĩ Dạ
Nắng Vân An ai hong tóc bên thềm
Ai có về Thạch Hãn gọi đò ngang
Nhắn giùm tôi người em xưa bến đợi
Cuộc chiến chinh em tôi xa vạn dặm
Để cuối đời gọi mãi cố nhân thôi
Bốn mươi năm mượn quê người sống vội
Xin một lần uống lại nước giếng xưa
Nhớ bạn bè trường cũ mái rêu phong
Nhớ khúc hát của một thời tuổi mộng
Nắng Gio Linh còn mang hương của biển
Để người đi nhớ mãi bước chân về
Tiếng ai hò hoà nhịp võng đêm đêm
Tóc trắng bạc ngỡ đời còn tuổi trẻ
Đời đi qua dẫu muôn vàn dâu bể
Vẫn đậm đà Quảng Trị tiếng quê hương
Nợ nước non , nợ nghĩa tình khoai sắn
Nợ mắt buồn lặng lẽ dấu sầu thương
Quảng Trị ơi ! Bốn mươi năm cách biệt
Biết đời mình mai mốt sẽ về đâu
Con chim lạc vẫn gọi đàn chim Việt
Quảng Trị mình nơi cắt rốn chôn nhau !!!
HOÀNG YÊN LYNH 23/09/2010

KHI VỀ QUẢNG TRỊ

Trở về khi không còn trai trẻ,
Đường trường xa ngựa nản chân bon.
Lớp lớp mây đưa hồn lau lách,
Mưa trong lòng tôi em biết không?
Về đây ngơ ngẩn cùng mây núi,
Núi đứng ngàn năm vẫn chở che.
Chở che ta nhé,giùm ta nhé!
Kiếp này đành mãi kẻ xa quê.
Ta về bước chân thật êm,
Vườn xưa sao quen mà lạ.
Ta về nghêu ngao khúc hát,
Qui cố hương hề,qui cố hương!
Công danh bèo bọt như là mộng,
Chuyện cũ nhiều khi lắm đoạn trường.
Bạn bè dăm đứa đi biền biệt,
Mút mùa lệ thuỷ chẳng tăm hơi.
Quê cũ giờ đây thành đất khách,
Bóng chim tăm cá tận phương trời.
Em còn nhớ chút tình ta tuổi dại,
Dù cho tình nhỏ đã phôi pha.
Em còn nhớ con đường xưa áo lụa,
Một thuở đi về rộn gót hoa.
NGUYỄN LONG 26/09/2010

SÀI GÒN MƯA

Về Sài Gòn giữa phố đông
Cà phê nhỏ giọt chạnh lòng người ơi
Mấy mươi năm đời nổi trôi
Còn đây góc phố biết người xưa đâu ?
Ở rừng canh cánh đêm thâu
Trở về phố thị nỗi đau xé lòng
Một đời buồn lắm vui không
Tri âm đâu chỉ mênh mông núi rừng
Thôi thì gác lại kiếm cung
Biết quên là nhớ một mình mình thôi
Chiều Sài Gòn ngóng mưa rơi
Hình như có cả dáng người năm xưa
Mưa qua phố - Sài Gòn mưa
Chút gì còn lại ngày xưa - ngậm ngùi .
HOÀNG YÊN LYNH 05/11/2010

TRỞ VỀ

Tôi về khu phố ngày xưa
Lắng trong kỷ niệm cơn mưa , một thời
Tàn cơn binh lửa người ơi
Mà nghe cay đắng cả đời lang thang
Về đây phố dọc nhà ngang
Tôi người khách lạ chạnh lòng bể dâu
Vầng trăng xưa giờ nơi đâu
Mà sao buốt giá nỗi đau nhân tình
Một đời mòn gót lênh đênh
Tha phương bạc áo , nghĩa tình như vôi
Về đây lặng lẽ mình tôi
Hỏi ai , ai biết hỏi người xưa đâu
Về đây trắng nửa mái đầu
Bạn xưa đếm lại nỗi sầu đắng cay
Giá đừng có gió mưa bay
Lang thang qua phố dấu giày năm xưa
Trời mưa sao trời lại mưa
Phũ phàng chi với người xưa trở về
Rồi mai cách biệt sơn khê
Bao giờ ... trở lại cố quê , một đời .
HOÀNG YÊN LYNH 3/2011

GẶP LẠI BẠN TÙ CẢI TẠO SÔNG-MAO.

Góc quán cà phê dăm thằng đếm lại
Chuyện cổ chuyện kim chuyện đời bát nháo
Me kiếp nhân tình buồn như chó gặm
Còn lại mấy thằng đời vẫn gian nan .
Cái thuở lao tù bữa no bữa đói
Cúi mặt chia nhau từng củ sắn lùi
Cái thuở lang thang từng tờ vé số
Dăm đứa chụm đầu ngóng chuyện trong mơ .
Chỉ còn lại đây mấy thằng tóc trắng
Ai nhớ ai quên cuối trời phiêu lãng
Đã nợ gươm đao một đời hệ lụy
Thế sự thăng trầm thôi chuyện thịnh suy .
Ừ gặp đứa nào mừng thêm một đứa
Một lời chúc nhau chân cứng đá mềm
Ly này cưa đôi tụi mình vẫn sống
Dẫu có vơi đầy sông vẫn dòng sông .
HOÀNG YÊN LYNH
(hgmlh) 27/06/2011

No comments:

Post a Comment