Wednesday, January 9, 2013

THƠ HOÀNG HỮU BẢN

GÓI THƯƠNG
( Tặng TTTN )
Người rắc tình gieo khắp bốn phương
Tình đơm quyện gió lướt trùng dương
Tim hồng một trái chia trăm mảnh
Thơ thắm ngàn câu rải dặm đường
Y đạo vàng ươm ngời trái ngọt
Ly tao trong vắt ngát làn hương
Trách trời đố kỵ treo dòng ngược
Nhắp ngụm xuân nồng gói chút thương

MỜI
Đưa em về tắm thuở hồng hoang
Bến đợi trăng mơ dệt mộng vàng
Hứng trổi bướm vờn hương nhuỵ thắm
Động tình mây quyện gió lang thang
Tay trong tay lả dìu chân bước
Thân quyện vào thân đẹp nhịp đàn
Một thoáng trời riêng chao cõi tục
Mời em cùng tấu nhạc tình đang ...

ĐỢI
(Kính tặng thiền sư Nhất Hạnh)

Người đi bến lở sông bồi
Non mong , nước đợi cây chồi bơ vơ
Người đi sông hẹn bến chờ
Ta về gối lạnh bên bờ cỏ non
Người đi tình lặng đá mòn
Ta ngồi chuốt lá tim loang vết chiều
Người về hâm lại hương yêu
Xuân tràn nắng trổ dáng kiều ngàn xưa
"Mai sau biết có bao giờ?"
Hỏi em đâu bến đâu bờ ngày xuân...

HOÀNG HỮU BẢN

NHỚ (I)
Nhìn trẻ ngây ngô rộn rã cười
Ta hồi tưởng lại tuổi đôi mươi
Bờ thương gởi gió trao ngàn tiếng
Bãi nhớ nhờ trăng trút vạn lời.
Chốn cũ đong đầy hương mãi đượm
Trường xưa lưu luyến sắc còn tươi.
Ân sư nửa chữ lòng ghi tạc
Dẫu nắng mưa phai , mãi nhớ Người!

NHỚ (II)
Bạn với trăng thơ níu tuổi già
Chắt chiu từng kỷ niệm mùa qua
Chút hương phấn thoảng chao trời mộng
Mấy giọt xuân nồng hứng ngõ xa.
Nhặt cánh hoa xưa cài liếp nhớ
Dở chồng sách cũ ép trang nhòa.
Trường xưa man mác trời di niệm
Nhắp chén tình đầy, lệ nhỏ sa!

HOÀNG HỮU BẢN 11/04/2010

EM CÒN CÓ NHỚ TÔI KHÔNG?
Em còn có nhớ tên tôi
Hay tình đã héo giữa trời nắng mưa?
Buổi thanh xuân mắt dại khờ
Tuổi màu xanh trắng ngồi mơ mộng tình.
Anh còn dép lốp hàn sinh
Còn mo cơm vắt cho mình cho ta.
Hay hương xưa đã nhạt nhòa
Để lòng hóa đá cho hoa úa vàng?
Em ơi tình mãi còn đang
Cây còn bám đất, còn trang sách hồng.
Em còn có nhớ anh không?

MỘT THỜI

Một thời vở sách và thơ
Một thời để nhớ và ngờ ngợ thương.
Một thời trường chửa ra trường
Chữ thì không thiếu mà thường thiếu cơm!
Một thời quần lật, áo sờn
Chia nhau bắp nướng qua cơn đói dài.
Một thời sách vở miệt mài
Tranh nhau từng điểm, từng bài thầy cho.
Một thời chẳng biết âu lo
Trắng trang giấy trắng học trò trắng trong.
Năm mươi năm đã phiêu bồng
Năm mươi năm nữa cũng không nhạt nhòa!
HÒANG HỮU BẢN 04/05/2010

LƯỢM
(Tặng NTVĐ)
Ta ngồi lượm mảng thơ rơi
Cắn từng hạt mọng mùng tơi vỡ òa.
Em ơi, tim tím đã nhòa
Thơ ơi, thơ cũng một tòa rêu rong!
Ai về xứ Quảng- Triệu Phong
Hỏi đàn chim Việt phiêu bồng nơi nao?
Em ơi còn nhớ không nào?
HOÀNG HỮU BẢN 22/05/2010

No comments:

Post a Comment