Tuesday, January 8, 2013

THƠ KACHIUSA

SÔNG DINH
Vốn gọi là Dinh, chẳng thấy dinh
Thuyền soi bóng nước phố lung linh
Lụa mềm một dải khơi duyên mộng
Hương đượm đôi bờ gợi nét trinh
Sóng nước vài lần cơn giận dỗi
Phù sa muôn thuở nhịp hồi sinh
La Gi áo mới in dòng biếc
Cảnh sắc quê ta thật hữu tình
KACHIUSA

TA NHẶT

Ta nhặt giọt nắng chiều
Nắng nghiêng mình thỏ thẻ
Ta nhặt chiếc lá vàng
Lá rung môi tự tình
Ta nhặt mảnh trăng tàn
Trăng cúi đầu bẽn lẽn
Nghe tim ta tràn đầy
Lời yêu thương chưa ngỏ
Con tim luôn dạt dào
Lời yêu thương còn đó…
Ta nhặt, ôi ta nhặt
Giọt lệ buồn mênh mang…
KACHIUSA

TÌNH SI
Một hôm trên lối nhỏ
Bất chợt ta gặp nhau
Trong ánh mắt dạt dào
Như thân nhau từ trước
Hình như ta đã hứa
Đợi nhau tự kiếp nào
Mấy bận lạc đường nhau
Giờ chưa thành đôi lứa
Nắng hồng vui qua cửa
Nụ hoa thắm bên thềm
Trăng hồng vẫn từng đêm
Mong chờ em từng bữa
Phải chăng em là lửa
Sao cháy cả trời xanh
Chỉ còn trái tim anh
Dạt dào và thổn thức
Em ơi bờ bến rộng
Mấy lần ta tìm trao
Giờ đã gặp thấy nhau
Đừng hẹn chờ thêm nữa
Thân hình anh thiếu nửa
Chờ đắp đủ hình hài
Em là ai…là ai
Âý nửa hồn anh mất.

KACHIUSA

No comments:

Post a Comment