trong vanthientungqtlh.blogspot.com
(bài họa)
Miền trung một giải đã bao đời
Vất vả muôn dân chẳng lúc chơi
Lũ lụt ngày mưa, đồng úng ngập
Khô cằn tháng hạn lệ đầy vơi
Cả năm quần quật, vào chưa một
Chỉ trận bão qua, mất cả mười
Chua xót vùng eo, tên lại Quảng
Lầm than khôn xiết, thấu không Trời.
Thanh-Huyền
BÂNG KHÂNG MỘT THOÁNG
(Tặng Tống -Người xưa)
I
Cợt gió đùa trăng mãn phiêu bồng
Thiên thai chừ lạnh với hư không
Tống biệt, người xưa hờ hững quá
Trở lại trần gian lấm bụi hồng
II
Mấy độ vàng hoa ủ mộng lòng
Bến sông kiều nữ có ngùi trông?
Thôi đành xa biệt nhành lan thắm
Một thoáng bâng khuâng nhớ má hồng
La Thụy
Giờ đây biết sợ bế cùng bồng!
Một thoáng vẩn vơ cũng chỉ không
Há phải người xưa gan sắt đá
Hoa xinh lặng lẽ để phai hồng.
Thấy hoa khoe sắc cũng chao lòng
Hương thắm hỏi người chẳng ngắm trông
Ngào ngạt làm say lòng lữ khách
Bâng khuâng chỉ bởi một bông hồng
Thanh Huyền
NẶNG GÁNH
Trẻ già trai gái gọi ới ơi!
Lợn gà éc ác tiếng muôn nơi
Trời cao trời hỡi không soi xét
Núi than rừng khóc lỗi tại “Người”
Tầm tả gió reo cùng nước lớn
Sông lỡ sóng dồn đất tả tơi
Xứ miềng Quảng Trị tâm đòn gánh
Nặng cả đôi vai gánh ngàn đời.
Văn Thiên Tùng 10/2009
vanthientungqtlh.blogspot.com
No comments:
Post a Comment