Thursday, January 3, 2013

CHIỀU

CHIỀU RƠI
Chiều rơi, sầu theo chân người ơi
Màn đêm dần lên, sao chơi vơi
Hồn lâng lâng ,tâm như xa khơi
Dừng chân ,câu hò ai buông lơi.

Chỉnh sửa lần cuối vào: 05/07/2008 23:00:03

Đường về nghe lắm cô liêu
Sầu đan lối cũ,người yêu phương nào
Nghe chừng xóm cũ xôn xao
Người yêu ngày ấy...phương nao theo chồng
Ngẩn ngơ lối nhỏ đứng trông
Hẹn xưa...nay lại bóng hồng còn đâu
Quên nhau nàng đã qua cầu...

Thuyền ơi có nhớ bến không
Nhớ con đò nhỏ buồn trông mây chiều
Lòng vương mãi bến cô liêu
Dáng xưa ngày ấy một chiều tiễn đưa
U sầu trời kết thành mưa
Cùng ai rảo bước ,đường xưa xa vời
Còn nay đứng một mình tôi...

Thuyền ơi có nhớ bến không
Bến đây vẫn một dòng sông ngày nào
Dẫu nhiều mưa gió lao xao
Niềm thương mãi vẫn dạt dào khôn khuây
Vắng con đò nhỏ chốn nầy
Sông buồn biếng chẩy gió mây chạnh lòng
Sông nầy vẫn mãi chờ mong..

Người thương thương mấy cho vừa
Ngàn năm chẳng quản gió mưa mặc lòng
Chỉ khi trời lặn đằng đông
Tình kia mới phải nguôi lòng yêu ai
Hương xưa đau đáu canh dài
Vì ai lòng nặng thương hoài ngàn năm
Sao tình vẫn mãi xa xăm

Quê nhà nghĩa nặng người ơi
Biết bao kỷ niệm một thời vấn vương
Vẫn đây đầy ắp yêu thuơng
Hàng tre bóng tỏa con đường đất quê
Chiều nao đón bước ai về
Cùng nghe tiếng sáo đê mê dặt dìu
Góp thêm những sợi nắng chiều...
Cho lòng xao xuyến những điều chơi vơi
Để nghe giọng lý buông lơi
Tôi về tìm lại chiều rơi lối mòn
Thẫn thờ đưa tiễn hoàng hôn...
Ngọt ngào đối đáp à ơi câu hò
Dẫu rằng nắng cả mưa to
Vẫn mơ một dáng con đò ngày xưa
Ven đường liễu rủ lưa thưa
Tiếng ru kẽo kịt gió đưa tre buồn

Chiều rơi bao nỗi ngổn ngang
Tâm tư sao mãi đa mang chút tình
Đắng cay cho kiếp nhân sinh
Như luồng gió thoảng,hương tình bay cao
Cuộc đời sóng bổ lao xao...

No comments:

Post a Comment