Monday, January 7, 2013

CHỜ HOA QUỲNH NỞ


Chẳng kể sương đêm mãi đợi chờ
Hẹn cùng tri kỷ nối nguồn thơ
Trăng khuya chếch bóng muôn kỳ ảo
Lá biếc ru mình những mộng mơ
Thoảng gió mơn man ngần nhụy hé
Lừng hương ngào ngạt tỏa trăng mờ
NGỌC QUỲNH em hỡi người trong mộng
Nguyệt thẹn, hoa nhường, gió ngẩn ngơ.
THƯỎNG QUỲNH
Hẹn em anh đã mãi mong chờ
Cảm xúc cho lòng gợi ý thơ
Sáu khắc thẹn thùng duyên lỗi hẹn
Năm canh mờ ảo ý hằng mơ
Lung linh điểm lá làn sương đọng
Rạng rỡ đài hoa bóng nguyệt mờ
Một đóa QUỲNH HƯƠNG tình vẫn mộng
Khiến người thi sĩ dạ nào ngơ

Thanh-Huyền


HOA QUỲNH

Ô kìa...! Có phải đóa Quỳnh (Hương) Hoa
Cánh trắng nghiêng nghiêng dáng ngọc ngà
E ấp nhuỵ vàng phong tiết hạnh
Ngạt ngào hương quí toả lan xa
Đoan trang kín đáo đêm hoài mộng
Quý phái yêu kiều sáng khép hoa
Yếu liễu đào tơ duyên mỏng mảnh
Cành dao gửi phận luống phôi pha.
THƯỎNG QUỲNH

Thao thức bao đêm khắc khoải chờ
Em về ngần trắng dệt đêm thơ
Quỳnh dao quấn quýt say nồng mặn
Hoa rượu nồng nàn chuốc mộng mơ
Tựa gối nâng thương ru gió thoảng
Gục đầu chạm nhớ khiến trăng mờ
Tàn đêm em khẽ về nhè nhẹ
Để lại mình anh những ngẩn ngơ
VŨ TRỌNG HOÀI - CHÙM KHẾ NGỌT


 XEM QUỲNH
Bởi trót yêu hoa quyết nguyện chờ
Ngọc Quỳnh gói trọn ý, hồn thơ
Mong manh chút phận bồi hồi nhớ
Dan díu phần duyên thao thức mơ
Cứ sợ đêm tàn chung rượu nhạt
Hoài lo canh lụn ánh trăng mờ
Bỗng đâu nách lá vương mình tỏa
Hỏi khách đa tình... ngoảnh mặt ngơ.... ????
 
HƯƠNG QUỲNH

Em cởi áo thân hỏi lạnh không
Nợ duyên chưa dứt vướng tơ lòng
Chọn đêm vắng vẻ vầng trăng tỏ
Em ngại tình đời hay bướm ong

Gío về buốt giá giữa sương đêm
Ngồi đợi em lay chiếc lá mềm
Khép nép như đùa ta nỗi nhớ
Em ơi ! đừng để phải chờ thêm

Là kiếp thi nhân trót mộng mơ
Tàn trong giây phút vẫn trông chờ
Dù em không hẹn anh càng đợi
Gói trọn "Hương Quỳnh" trong túi thơ
 
Giangđà 02.09.09@12:43

No comments:

Post a Comment