LỜI NÀNG
Rằng xưa Em độ xuân thì
Yêu nhau Anh nói chẳng chi để bằng
Lời yêu Anh nói rất hăng
Kể chi đến chuyện hái trăng trên trời
Những lần Anh hẹn đi chơi
Thời gian trang điểm chỉ hơn nửa ngày
Anh còn nói ngọt rất hay
Tính Em kỹ lưỡng Anh đây yêu nhiều
Lại còn khen ngợi đủ điều
Biết mua biết sắm...biết chiều lòng Anh
Khen rằng Em đẹp như tranh
Cần thay đổi...mốt để Anh thích nhìn
Thật lòng Em vẫn cả tin
Bao điều xưa nói Em xin chấp hành
Sao giờ Anh nói đành hanh
Rằng Em hoang phí để Anh nhọc lòng
Hay là...thay dạ đổi lòng
Trong Anh đã có bóng hồng nào đây
Lòng Em tình thật nói ngay
Anh mà léng phéng,Em đây...bẻ giò
Nhớ chưa...chớ có thụt thò.
Bao điều Em muốn...phải lo vừa lòng.
Bây giờ Anh đã là chồng
Những điều xưa hứa...còn trong giấy tờ.
Xin dừng...nói vẩn nói vơ.
Kêu rên ý ới,làm thơ la làng
Để xem...Ai có binh Chàng?
LỜI CHÀNG
Sung sướng hôm nay được vợ nhờ
Nhưng vì chủ nhật bận làm thơ
Chiều thì đi nhậu...thôi đành vậy
Mọi việc Em ...sai...chắc phải chờ.
TRÁCH CHÀNG
Anh quay lưng sao chẳng chút bận lòng?
Để Em đợi ,Em chờ... Anh mãi vắng
Để cho trời sao cứ mãi mùa đông
Cho lòng này nao nao sầu trống vắng...
Bóng chiều đã nhuốm đây mầu máu
Người ấy bây giờ mãi ở đâu ?
Làn sương khói phủ mờ lưng núi
Gía lạnh lòng ai một nỗi sầu.
No comments:
Post a Comment