Thursday, January 3, 2013

MÃI XA


Thời gian như bóng nước trôi mau
Chỉ thế một đời chẳng có lâu
Còn lại chút gì...chưa bị mất
Tấm lòng thương cảm mãi cùng nhau.
Thời gian dẫu cứ mãi trôi mau
Kỷ niệm ngày xưa những vết đau
Thương cảm nỗi lòng vương luyến nhớ
Chút gì còn lại giữ cho nhau.

Viết tặng Hồ Quang
(người bạn học ngày xưa)
Ngày ấy tình yêu chỉ một chiều
Nên hồn ngây dại bóng liêu xiêu
Năm dài vẫn tưởng tình yêu ấy
Hình dáng người xưa vẫn mỹ miều
Âu sầu nên phải... nhờ men rượu
Quên lãng, đành theo một chữ liều
Ung dung dăm xị lòng...ngơ ngẩn
Ngày tháng men nhiều,thế phải...tiêu.
11/10/07 Thanh Huyền
Tự bạch
(viết cho Nguyễn minh Hai)
Tôi ở đây, bên đồi cao gió lộng
Yên lặng tứ bề,bạn với…muông chim.
Ngày ngắm cảnh… rừng xanh,biển rộng
Tối lặng thầm đếm cánh sao rơi.
Tưởng như quên hết sự đời,
Vì cứ nghĩ, mình không còn …chi nữa.
Nhưng một sáng,có tiếng chim báo tiệp,
Báo tin rằng vẫn còn đấy mối thân thương,
Trong tình cảm bạn bè thời niên thiếu.
Ôi hạnh phúc,một thời sao quên được,
Dù cuộc đời ngắn ngủi…tuổi học sinh…
15/10/07 Thanh Huyền

BẠN ĐÃ ĐI XA...
Ngày xưa tri kỷ bên mầu áo
Hạnh phúc êm đềm cảm biết bao.
Giờ đây kỷ niệm như làn gió.
Còn lại bây giờ chút dư âm.
viết về bạn cũ M.N
Trunghocbinhtuy.net 24/03/2008 11:34:57
Biết muộn tin buồn bạn Ngọc Anh
Giờ đây chiếc lá đã xa cành
Nén nhang xin thắp tình ly biệt
Trách phường con tạo khéo đành hanh.
Thanh-Huyền
trunghocbinhtuy.net 24/03/2008 11:43:05
Khóc bạn Ngọc Anh
Vẫn nhớ Ngọc Anh...răng khểnh vàng
Từ lâu cách biệt ,thuở sang trang
Ngờ đâu chốn cũ giờ xa mãi
Vĩnh viễn nơi nao ,thật ngỡ ngàng.
Nước mắt đôi dòng đây khóc bạn
Chân tình mấy đỗi ,thắp cây nhang
Cầu xin người mãi nằm yên nghỉ
Chốn ấy nơi nào của nghĩa trang.
TỐNG...

Khóc bạn Ngọc Anh
Bạn cũ khôn thiêng dưới suối vàng
Kiếp này khép lại mãi sang trang
Trần gian,một bước sầu thiên cổ
Âm cảnh , hai nơi thật ngỡ ngàng
Khóc bạn TẦNG QUỲNH như muôn thuở
Đưa người DỊCH THUỶ biệt hồng nhan
Bâng khuâng vẫn biết:"nhân sinh tự..."
Giọt lệ lăn dài tận nghĩa trang
Lương Bút


Thành 06/12/2008 22:55:45
BÍCH THỦY đã ra đi
Thật đau buồn,
thêm bạn nữa đã ra đi!
Tuôn dòng lệ tiếc thương người bạn cũ
Tất cả chúng tôi,
Những bạn học, từ cái thuở thiếu thời
Những ngày còn cắp sách
Mấy mươi năm, mỗi người mỗi phương,
muôn đường cách trở,
cũng chẳng làm quên được những ngày thơ
của cái tuổi học trò
Nay tin nhận, quả thật bất ngờ
Bạn đã ra đi, và không bao giờ trở lại
Ôi, tựu chung cũng số phận mỗi con người
Ông xanh gọi,muốn không đều chẳng được
Bạn đã ra đi, trở về miền cát bụi
Nơi cuộc sống yên bình, không đau khổ buồn vui
Và còn lại chúng tôi
giờ khóc bạn
Đau nhói tim gan
Lòng ngậm ngùi, chua xót
giận cho câu sinh ly tử biệt
Bạn hãy yên lòng, thanh thản ra đi
Dù bạn mất, nhưng chúng tôi
chẳng bao giờ quên bạn.
Nay tiễn bạn đi về miền gió cát
Lệ đoanh tròng,
câu vĩnh biệt ,sao thốt mãi chẳng thành câu.
Nén hương thắp, lòng đau cùng mặc niệm.
Tống... 08/12/2008 08:40:48
HƯ VÔ
Ba vạn sáu ngàn ngày?
Thế gian này ai đếm được ?
Kẻ rảo chân? người dừng bước lãng du?
Người quyền quý cao sang,
hay dân cùng khố rách!
Kẻ thành danh hiển hách,
hay người cam chịu cảnh phù sinh?
Ai giữ được sự sinh tồn bất tử?
Mỗi con người số phận cũng như nhau!
Bôn ba SỐNG, nhưng có sinh rồi có diệt
Dẫu chuyện muôn đời ai cũng biết
Chỉ khác nhau kẻ trước người sau
Nhưng sao vẫn, lòng xót xa câu tử biệt
Ngẫm nhìn cảnh
những người thân giã từ cuộc sống
Lệ ngậm ngùi khôn xiết lòng đau.
Chỉ còn lại những gì trong kỷ niệm .
Ôi cuộc sống ngày mai nào ai biết?
Kiếp phù sinh sống tạm mỗi con người.
Và cuộc sống cũng chỉ là như cõi mộng.
ngườixưa 10/12/2008 11:27:50
Chưa đến Xuân sao rụng cánh đào
Cuộc đời ai đếm được là bao?
Tử sinh khoảnh khắc như là mộng
Hạnh phúc được gì? Lắm nỗi đau

No comments:

Post a Comment