GỬI NẮNG
Tuyết phủ không gian lạnh giấc đông
Hoa trời vương tóc, má ai hồng.
Để anh gửi đến hương chiều nắng
Cùng với tình yêu sưởi ấm lòng.
31/10/2008
HƯƠNG TÌNH
Ngào ngạt tình kia tựa cánh lan
Nâng niu ,e ngại khói sương tan
Yêu hoa muốn sắc hương luôn thắm
Chỉ sợ bướm ong khiến nhụy tàn.
Trong lòng ươm mãi những nguồn thơ
Cũng bởi vì yêu cứ đợi chờ
Chờ đến Xuân sang ngàn hoa nở
Thỏa tình năm tháng vẫn hằng mơ.
31/10/2008
ƯƠM TÌNH
Yêu nàng anh mãi giữ vần thơ
Dệt gấm ươm tình một giấc mơ
Dẫu biết chỉ là như mộng ảo
Cũng đành ôm ấp mối tình lơ
05/11/2008
ĐỢI
Gía rét mình Em đứng mãi đây
Chờ ai mòn mỏi tấm thân gầy
Con đường thăm thẳm Anh không đến
Khắc khoải Em cùng mưa gió bay
Gío bão bên đường mãi đứng đây
Chờ ai biền biệt để thân gầy
Mong hoài một bóng không tăm cá
Ủ dột mưa trời giăng mắc bay
Gửi gắm tình kia, một nẻo đường
Dẫu rằng dặm thẳm phủ mờ sương
Bâng khuâng chợt thấy làn hương thoảng
Ngơ ngẩn trong lòng nỗi nhớ thương
GỬI GIÓ
Thu buồn quay quắt đến chiều nay
Biết nói làm sao để giải bày...
Lá rụng ...trong lòng sầu không rụng
Được thì...xin gửi lá thu bay.
TÌNH THU
Hãy để gió thu quyện nỗi buồn
Rụng rơi theo cánh lá chiều tuôn
Chồi non còn đấy đang chờ nẩy
Thay thế bình minh ,hết tối buông
Cũng bởi trời thu gợi cảnh buồn
Để cho hồn mãi nỗi sầu thương
Gío đưa hiu hắt lòng thêm lạnh
Chiếc lá trên cành cứ vấn vương
Chia lìa chẳng nỡ,lá còn vương
Hờ hững làm sao? Cảnh đoạn trường
Hãy để cho sầu theo cánh nhạn
Tình đây còn lại vạn nguồn hương.
TÌNH SI
Thời gian hờ hững vội vàng đi
Cách biệt phương trời nói được chi
Rớt lá vàng thu,sầu vỡ mộng
Tương tư thêm khổ kẻ tình si
Sầu kia trĩu nặng lá phơi thây
Thời tiết sang mùa ,cũng đổi thay
Cũng bởi vì thu trời nổi gió
Bao giờ đâm lộc,mới ngừng lay.
Mơ màng mãi nhớ một người đi
Thao thức canh dài lệ đọng mi
Một thoáng hương xuân lòng chưa ngỏ
Sầu riêng mang mãi mối tình si
Tương tư chi để ...khổ mình ta
Khắc khoải ôm sầu...một bóng hoa
Hờ hững mặc ai lòng vẫn mộng
Hương nồng chẳng quản tháng ngày qua
Ai lấy tim đây ...để dạ sầu
Mượn vần thơ giảm nỗi niềm đau
Mong xuân mau đến muôn hoa nở
Ong bướm muôn đời chẳng lẻ nhau.
Yêu lắm ...nên tim lạc chốn nào
Ngẩn ngơ tìm kiếm,chỉ trời sao
Tương tư lơ đãng tim đi mất
Có gặp...giữ giùm, để...khỏi trao.
ĐÔNG PHONG
Gío bấc đưa về đã đến đâu
Đông phong gây lạnh mấy cung sầu
Để thơ tê tái tràn nhung nhớ
Khiến cả vầng trăng cũng bạc mầu.
CHIỀU ĐÔNG
Khơi sầu ngọn gió lúc chiều đông
Lơ lửng làn sương khiến chạnh lòng
Kỷ niệm hôm nào theo lá rụng
Tương phùng có phải những chờ mong?
Bấc lạnh se hồn buổi trở đông
Chờ ai tê tái lặng trong lòng
Sương khuya hiu hắt nàng in bóng
Tấc dạ u hoài mãi đợi mong
Nào phải riêng ai mới có "đông"?
Mà đem rao bán ,hỏi mua không?
Tặng ,cho tớ sẵn,chưa người nhận
Thử hỏi ai cần? Chớ có mong
Anh tìm chỉ thấy một ngày đông
Nhớ tháng năm qua khiến chạnh lòng
Vũ khúc xuân tình sao khắc khoải
Linh lung vô tận những hoài mong.
Hồn ai cũng lạnh bởi trời đông
Mơ sớm sang xuân thoả nỗi lòng
Băng giá sẽ tan hoa khởi sắc
Thoả lòng trinh nữ những chờ mong.
Trước khi Xuân đến có mùa đông?
Để vướng ưu tư nỗi bận lòng!
Cái giá lạnh về gây héo hắt
Chút tình ấm áp chỉ hoài mong.
Mơ nắng huy hoàng trở giấc đông
Đem xuân sưởi ấm giấc mơ lòng
Tim em tê tái, hồn băng giá
Một cánh hoa hồng thỏa đợi mong.
Ta vẫn chờ xuân, mãi đợi xuân
Để cho hơi ấm sẽ đem gần
Con tim ấp ủ lòng băng gía
Đông sẽ mau tàn để đến xuân
Quyết chí tìm em ,đã định rồi
Phải đâu một thóang để tìm vui
Cho hoa khởi sắc mùa đông rét
Băng gía lạnh lùng cũng hết thôi
Thấy em nhan sắc cá chim sa
Chỉ thóang một lần,ngây ngất ta
Mơ mộng có ngày còn gặp lại
Phương trời vạn dặm cũng không xa.
Chỉnh sửa lần cuối vào: 23/11/2008 23:06:38
No comments:
Post a Comment