Thursday, January 3, 2013

THU

GỬI GIÓ
Thu buồn quay quắt đến chiều nay
Biết nói làm sao để giải bày...
Lá rụng ...trong lòng sầu không rụng
Được thì...xin gửi lá thu bay.
Ngườixưa

TÌNH THU
Hãy để gió thu quyện nỗi buồn
Rụng rơi theo cánh lá chiều tuôn
Chồi non còn đấy đang chờ nẩy
Thay thế bình minh ,hết tối buông
Cũng bởi trời thu gợi cảnh buồn
Để cho hồn mãi nỗi sầu thương
Gío đưa hiu hắt lòng thêm lạnh
Chiếc lá trên cành cứ vấn vương
Chia lìa chẳng nỡ,lá còn vương
Hờ hững làm sao? Cảnh đoạn trường
Hãy để cho sầu theo cánh nhạn
Tình đây còn lại vạn nguồn hương.
Ngườixưa

NGƯỜI XƯA
Thu nay chẳng đợi cũng sang rồi
Chiếc lá vàng rơi,vướng bước tôi
Nắng hạ còn đâu vương ánh mắt
Mưa thu giờ đã nhuốm đôi môi
Sầu chăng?giông gió còn giăng mãi
Ủ dột ? mây trời vẫn chẳng thôi
NGƯỜI cũ năm nào nay vắng bóng
XƯA kia vẫn ước sánh cùng đôi.

TÌNH SAY
Tìmh kia anh đã đắm say
Rượu kia chẳng uống,cả ngày ngất ngây
Nàng mà chẳng thấu lòng đây
Anh đành mượn rượu...cũng say cả ngày.
Tình kia dạ mãi vấn vương
Để lòng ôm mối sầu thương mong chờ
Hỏi ai sao cứ ơ thờ
Để ngườixưa mãi ngẩn ngơ vương tình

TÌNH SI
Thời gian hờ hững vội vàng đi
Cách biệt phương trời nói được chi
Rớt lá vàng thu,sầu vỡ mộng
Tương tư thêm khổ kẻ tình si
Sầu kia trĩu nặng lá phơi thây
Thời tiết sang mùa ,cũng đổi thay
Cũng bởi vì thu trời nổi gió
Bao giờ đâm lộc,mới ngừng lay.
ngườixưa

Mơ màng mãi nhớ một người đi
Thao thức canh dài lệ đọng mi
Một thoáng hương xuân lòng chưa ngỏ
Sầu riêng mang mãi mối tình si

Tương tư chi để ...khổ mình ta
Khắc khoải ôm sầu...một bóng hoa
Hờ hững mặc ai lòng vẫn mộng
Hương nồng chẳng quản tháng ngày qua

Ai lấy tim đây ...để dạ sầu
Mượn vần thơ giảm nỗi niềm đau
Mong xuân mau đến muôn hoa nở
Ong bướm muôn đời chẳng lẻ nhau.

Yêu lắm ...nên tim lạc chốn nào
Ngẩn ngơ tìm kiếm,chỉ trời sao
Tương tư lơ đãng tim đi mất
Có gặp...giữ giùm, để...khỏi trao.


Chiều mưa mơ bóng,dáng thơ
Vắng ai, để dạ ngẩn ngơ nỗi lòng
Vào ra sao cứ ngóng trông
Tăm hơi hình dáng bóng hồng ngày nao

No comments:

Post a Comment