Thursday, January 3, 2013

TUỔI THƠ VÀ GIÒNG SÔNG

TUỔI THƠ&GIÒNG SÔNG...
Những dòng suối nhỏ cứ rỉ rả êm đềm.
Nhẹ nhàng uốn lượn,thật vô tư
Nhưng cũng đã điểm tô bao hương sắc
Cho đời và cho người
Đường đi dốc đá cheo leo
Vẫn dịu dàng bình thản
Vẫn róc rách mang từng dòng nước ngọt
Đem nước đi tưới đẫm đôi bờ
Cho cây lá xanh tươi,hoa tràn đầy sắc
Để chim về cất tiếng hoan ca
Để bướm lượn,muôn mầu muôn vẻ.
Ngày lại ngày thời gian qua lặng lẽ
Biến thành sông ,chảy thành dòng.
Nắn dòng thẳng,lấy phù sa bồi bến bãi
Đem cá tôm nuôi sống triệu con người.
Thật đáng quý đáng yêu dòng sông êm ái
Nhưng dữ dội khi vướng vào trở ngại
Réo gầm vang tiếng thét giữa rừng hoang
Cùng năm tháng sẽ bào mòn vách núi
Sẽ cuốn trôi bao rác rưởi cuộc đời
Phá tất cả ,phá tan hoang,khi thành dòng lũ bạc
Nhưng cũng còn để lại lớp phù sa
Và cứ thế sông đi dần ra biển
Như trưởng thành,dòng lại lững lờ trôi.
Thật hiền hoà như chưa bao giờ dậy sóng
Một dòng sông rộng mênh mông
Chỗ trú ẩn cho ghe thuyền khi giông bão
Giòng sông như cuộc sống mỗi con người
Bao ghềnh thác,biết đâu là bến lặng.
Thanh-Huyền

Sông ra đến biển, không còn nhánh!
Chung phận hải hà giữa trời hanh!!!
Lịm ngọt tiền thân nay muối mặn
Mãi mong nhờ nắng hóa thành mây.
HH

Mãi mong hơi nước tụ thành mây
Đem bóng chở che trái đất này
Dịu cơn nắng hạn người khan cổ
Đói khát vượt qua thoát đói gầy.

Giòng sông đâu có làm nên tội
Cũng bởi con người mới lôi thôi
Phá rừng đốt rẫy non trơ trụi
Lũ lụt bây giờ mới hỡi ôi!
Thanh-Huyền

1 comment:

  1. NHỚ QUÊ
    Quê tôi núi Ấn sông Trà
    Có bờ xe nước la đà đẹp thay
    Máng trên đổ xuống tràn đầy
    Tạo nên sức đẩy, bánh quay không ngừng
    Cánh đồng nhận nước vui mừng
    Từng cây lúa nhỏ tưng bừng trổ bông
    Lúa vàng bát ngát thơm nồng
    Hởi cô thôn nữ má hồng nguyên trinh
    Bờ xe róc rách quê mình
    Trăng thanh gió mát hữu tình quê hương
    Từ ngày tạm biệt tha phương
    Bờ xe vẫn chảy, hay dừng lại chăng ?
    Mong thành mây nước mùa đông
    Bay về mưa xuống cánh đồng năm xưa
    Long lanh sợi nhớ đong đưa
    Tiếng hò em gái như vừa ghé thăm
    Ghé thăm ký ức xa xăm
    Nghe lòng rạo rực – nhớ năm được mùa
    Nhớ thời bắt cá, mò cua
    Cởi trâu, lập trận làm vua một vùng
    Quê Hương ta nhớ vô cùng!
    Làm sao kể xiết Anh hùng quê ta
    Nhớ về núi Ấn, sông Trà
    Ước làm con sóng – nở hoa sông nhà...

    Đồng Nai
    12/12/2012 HẠNH TRƯƠNG

    ReplyDelete