Saturday, January 5, 2013

AI GÂY CÁI CẢNH NÀNG KIỀU

"Trăm năm trong cõi người ta"
Mỗi người mỗi phận bôn ba cuộc đời
Duyên may ít khóc nhiều cười
Bằng khộng phải chịu số trời tránh đâu
Biết rằng đời lắm bể dâu
Nhưng xem " Kiều " thấy lòng sao ngậm ngùi
Bao nhiêu cái khổ con người
Lại đem trao hết một đời hồng nhan
Bao lần bèo hợp mây tan
Vui là khoảnh khắc như làn gió qua
Để rồi lại những xót xa
Trầm mình chẳng đặng,thêm ra nhọc lòng
Nợ chăng kiếp trước chất chồng ?
Kiều đây phải sống để hòng trả xong
Cao xanh có phải là ông ?
Đọa đày quá lắm hỏi không nặng lòng.

Thanh-Huyền

TRÁCH TỪ HẢI
Hàng thần lơ láo đúng hay không?
Từ Hải chàng ơi ! qúa nhẹ lòng
Uy trấn cờ tiền vang cõi Bắc
Danh lừng tuớng hậu rạng trời đông
Buông tay, nông nổi ngàn thu hận
Lỡ vận, cam đành một kiếp mong
Kiều hỡi! thiệt hơn nàng đã thấu
"Bởi nghe" dũng tướng chết như trồng.
Giang Đà
VẪN MỘT LÒNG

Vướng nghiệp yêu đương thẹn má hồng
Nổi trôi, vinh nhục tưởng mờ đông
Cả tin, hương lửa lầm duyên thiếp
Nhẹ dạ, gối chăn lỡ phận chồng
Tan nát một đời ai có biết ...
Rối bời đoạn ruột hiểu dùm không ...
Từ huynh hờn trách, đành cam chịu
Bởi lão Hồ Tôn chẳng thật lòng

LƯU LUYẾN

No comments:

Post a Comment