Đạp biển đông trấn sóng cả,Bảo vệ muôn người qua bão táp phong ba,đây Mũi điện.
Chỉ trời cao,giữ biển rộng,Xé rách màn đêm để đưa đường dẫn lối,có Kê gà.
Hải đăng Kê gà
Hiên ngang há kể gió mưa sa
Dẫn lối,đưa đường kẻ lại qua
Trực chỉ trời cao,đèn quét sáng
Quơ ngang biển rộng,hoạ ngàn hoa
Nằm bên dải cát đây Bình thuận
Mũi đá vươn xa đó Kê gà.
Định hướng cho tàu,kia Mũi điện
Phương xa,vững tiến,trở về nhà.
Bến sông xưa (Thanh-Huyền)
Hoạ bài Hải đăng Kê gà
( của bến sông xưa )
Đội trời đạp đất mặc sương sa
Đánh thức` tàu thuyền lúc vượt qua.
Cứu khổn ,phò nguy trong khắp biển
Giúp đời thắm đượm ngát mùi hoa.
Đầu non quạnh quẽ chiều thôi nắng,
Cuối bãi cô liêu lặng tiếng gà.
Cái nợ tang bồng làm sao dứt
Xem ra cũng thẹn nước non nhà./.
Lương Bút.
Lời ngọn Hải đăng
Đã bao năm,tôi vẫn mãi ở nơi này.
Vui cùng sóng nước,trời mây làm bạn.
Chung cái cảnh nước triều khi cao ,khi cạn.
Với những đêm sóng biển hát rì rào.
Như bọn trẻ vẫn nô đùa quanh chân tháp.
Từng bầy sóng luôn cười ,luôn hát.
Những tiếng đàn ,gió đệm,thật du dương
Bao mến thương bọn én đến quây quần.
Xin nép bóng xây lâu đài tình ái
Đối với tôi,chúng là bầy con cái
Vẫn làm vui ông cụ đã già rồi
Làn gió nhẹ thổi tai tôi lời khẽ nhủ
Cứ kiên gan,đọ sức với trời mây
Bầy én nhỏ vẫn thì thầm khe khẽ
Có Ông đây chỉ lối bao người
Tôi đứng yên vui vẻ mỉm cười
Lòng thầm nhủ,bọn trẻ giờ thơ ngây quá.
Mấy trăm năm..chúng vẫn tưởng tôi già,
Chỉ đứng đấy trơ gan cùng tuế nguyệt.
Tôi vẫn đứng đây,không phải là làm cảnh
Mà chỉ là một góc của bức tranh..
Vẫn đứng đây nhưng lại là làm việc..
Cứu giúp người hoạn nạn,khó khăn,
Tôi chỉ lối khi trời đêm bão tố
Cho bao người lạc lạc hướng lúc tối tăm
Dù vẫn biết lúc bình yên,chỉ xem tôi cây cột đá.
Nhưng chuyện đời bản thân tôi nào sá quản
Vẫn giúp đời đâu há nghĩ đến thân,
Vẫn bình dị,và rêu phongmầu đá...
Có như ai...son phấn với cuộc đời.
Luôn loè loẹt lấy hào hoa làm trọng
Vẫn đứng cạnh biển đông
Vẫn son sắt tấm lòng
Đem ánh sáng cho bao ngưồi trong đêm tối.
Tôi vẫn là tôi,ngọn Hải đăng mãi sáng.
Thanh-Huyền
Hải đăng Kê gà
Hiên ngang há kể gió mưa sa
Dẫn lối,đưa đường kẻ lại qua
Trực chỉ trời cao,đèn quét sáng
Quơ ngang biển rộng,hoạ ngàn hoa
Nằm bên dải cát đây Bình thuận
Mũi đá vươn xa đó Kê gà.
Định hướng cho tàu,kia Mũi điện
Phương xa,vững tiến,trở về nhà.
Bến sông xưa (Thanh-Huyền)
Hoạ bài Hải đăng Kê gà
( của bến sông xưa )
Đội trời đạp đất mặc sương sa
Đánh thức` tàu thuyền lúc vượt qua.
Cứu khổn ,phò nguy trong khắp biển
Giúp đời thắm đượm ngát mùi hoa.
Đầu non quạnh quẽ chiều thôi nắng,
Cuối bãi cô liêu lặng tiếng gà.
Cái nợ tang bồng làm sao dứt
Xem ra cũng thẹn nước non nhà./.
Lương Bút.
No comments:
Post a Comment