Người xưa dọa, sẽ uống rượu say
Uống đi, cho “túy lúy” cả ngày
Tim gan phèo phổi cùng hư nát
Thử hỏi ai mà thích gã say ?
LV
Tội nghiệp người xưa đã quá say
Say đi cho quên hết tháng ngày
Quên đi vườn cũ giờ đã khép
Ai người còn nhớ một kẻ say ???....
Người xưa chẳng kịp với người nay
Thư thả,thả thư suốt tháng ngày
Hoa đẹp,vườn xinh thì cứ ngắm
Ngắm thôi chiêm ngưỡng ,chớ để say....
THOI HOA DO
Đã yêu,nên nhớ chứ còn gì!
Cách biệt phương trời,chẳng kể chi
Ví phỏng không xa,anh đã đến
Giờ đành...giữ chỗ,đợi ngày đi
Chớ nghe "xúi dại" kêu đồng ý
Đòi cắt "lòng thòng" ,để...lụy bi
Dẫu chút tình kia dù ngắn ngủi
Cũng là gạch nối mối tình si.
Chỉnh sửa lần cuối vào: 04/10/2008 16:51:15 bởi: ngườixưa
Túy lúy men tình cũng đã say
Cần chi mượn rượu ,để quên ngày
Mênh mang gửi gió trao lời nói
Mộng ước hôm nào mãi đến nay.
ngườixưa 05/10/2008 01:35:52
Cứ tưởng mình đây đã hết buồn
Nhưng sao ray rứt khuấy tâm hồn
Buồn đang xâm chiếm từng tí một
Giọt buồn len lén rớt vào hồn
Gởi người nào đó cái nổi buồn
Để người hiểu được kẻ đang buồn
Nhiều hôm khoắc khoải buồn gặm nhấm
Hỏi người phương đó có thấy buồn ?
Hỏi thăm người ấy có sầu vương ?
Để lòng ai đó mãi vấn vương
Sầu đan lên mắt từng sợi vướng
Sợi sầu nhè nhẹ cứ vương vương
LV
Hãy để gió thu quyện nỗi buồn
Rụng rơi theo cánh lá chiều tuôn
Chồi non còn đấy đang chờ nẩy
Thay thế bình minh cảnh chiều buông
Cũng bởi trời thu gợi cảnh buồn
Để cho hồn mãi nỗi sầu thương
Gío đưa hiu hắt lòng thêm lạnh
Chiếc lá trên cành cứ vấn vương
Chia lìa chẳng nỡ,lá còn vương
Hờ hững làm sao? Cảnh đoạn trường
Hãy để cho sầu theo cánh nhạn
Tình đây còn lại vạn nguồn hương.
Chỉnh sửa lần cuối vào: 05/10/2008 09:35:48
Thanh-Huyền
No comments:
Post a Comment