Tôi vẫn đang xuân muốn kén chồng
Người trong thiên hạ có hay không?
Thi nhân ngọn bút thêm trang trải
Quân tử bờ vai giỏi gánh gồng
Dáng phải uy nghi như cổ thụ
Tính thì êm ả tựa thu phong
Hồi môn đã sẵn gia tài lớn
Một cõi tiêu hao thỏa mộng lòng.
Vương thị cát Đằng
Quảng Ngãi TGTĐL
họa bài: KÉN CHỒNG
GỬI NGƯỜI THỤC NỮ
Mấy độ xuân kia...,định hỏi chồng?
Đây người quân tử,ngại gì không?
Văn chương trang trải đâu cần gắng
Trí dũng kiên cương lọ phải gồng
Chỉ sợ ai kia sầu hạ nực
Rằng lo người ấy ngại đông phong
Yêu hoa hương sắc,nào yêu chậu
Quyết bẻ cành kia,đã nhủ lòng.
Thanh-Huyền 14/7/2008
KIẾM CHỒNG
(gửi người ...kén chồng)
Xuân Em,quá độ,cũng chưa chồng
Hỏi chị,tìm dư,nhượng lại không?
Kén chọn…không cần,”nam”vẫn "date"
Giầu nghèo,chẳng quản,”gái”đây gồng
Ung dung, thơ túi,kia trà rượu
Mệt mỏi,phòng loan,đã trướng phong
Quân tử ưng, thì…xe đến đón
Mong sao bà chị sẽ vui lòng.
Thanh-Huyền
ỨNG THÍ
Rất cảm thông ai chẳng có chồng
Thương người tối tối phải nằm không
Nỗi niềm mượn bút cam đành gắng
Tâm sự đề thơ phải cố gồng
Gối chiếc hẳn buồn khi hạ nắng
Mền đơn có lạnh lúc đông phong
Phải duyên chấp cánh đôi tuần dạo
Cùng ngắm quê hương để hỏi lòng.
Thanh-Huyền
ĐÂY NGƯỜI QUÂN TỬ
Cái khổ cho ai mãi chẳng chồng
Tứ thời lẻ bóng vẫn còn không
Chăn đơn đêm lạnh lòng cam chịu
Gối chiếc ngày oi dạ phải gồng
Tùng bách đây rồi dây cứ tựa
Đài trang đâu để bóng rêu phong
Anh hùng chẳng đặng ngơ kiều nữ
Đối đáp vần thơ tỏ nỗi lòng.
Thanh-Huyền
No comments:
Post a Comment