Saturday, January 5, 2013

THƠ XƯỚNG, HỌA

CÁI GÌ ĐÂY?
Nây tròn vừa vặn áp đôi tay
Cái núm xinh xinh chính giữa bày
Da dẻ mịn màng rờ đã khoái
Dáng hình ngộn ngộn ngắm càng say
Thỏa tình các Bố ngày hay tối
Tràn miệng đàn con cạn lại đầy
Khao khát tháng ngày khao khát mãi
Càng yêu càng quý dễ đâu thay!
Nguyễn đình Tự TGTĐL

CÁI ẤM TRÀ
(Họa bài Cái Gì Đây)

Nghề chơi các cụ thật cao tay.
Lồ lộ nằm đây lại khéo bày.
Núm đẹp xinh xinh ai khiến giữ
Vòi kia ngóc ngược phải nào say
Nhân nha úp mở ,còn... không thiếu
Nhấp nhổm xuống lên nước vẫn đầy
Ấm cổ hay dùng nên khéo dụng
Trà ngon giữ lại, bã thì thay.

Thanh-Huyền

Xướng: EM CÓ HAY

Ta tỉnh hay là ta đã say?
Thêm bao chén nữa cạn đêm này
Tình trường chớm nhón chân cao thấp
Tâm sự còn vương vị đắng cay
Đốt đuốc tìm người, người chẳng thấy
Tắt đèn hỏi mộng, mộng xa bay
Rồi mai tóc ngả màu hoa nắng
Ta vẫn chờ em, em có hay

NHẤT CHI (TP.HCM)

TÌNH LỠ
(họa bài: Em có hay)

Mê mẫn tình yêu, tỉnh vẫn say
Càng thêm khô héo tấm thân này.
Bao nhiêu mộng ước đành phai nhạt
Giờ những ân tình đã quá cay
Thơ thẩn cùng mây, mây lặng lẽ.
Ngậm ngùi đợi gió, gió bay bay.
Người đi biền biệt sầu muôn thuở.
Mãi mãi xa rồi vẫn chẳng hay.

Thanh-Huyền

TUỔI 70

Bảy chục Xuân nay tuổi đã tròn
Thời gian vó ngựa cứ bon bon
Thanh xuân chung sức cùng non nước
Tuổi hạc thanh tao gương cháu con
Danh lợi màng chi thêm vướng bận
Thân tâm thường lạc quả vàng son
Hồn thơ lan tỏa ngòi thi bút
Đạo nghĩa gia phong phúc đức còn

Cao hoàng Trầm
(hội viên CLB UNESCO thơ đường VN
NGUYÊN CN-CLB thơ ca Lagi)

************

Họa bài “tuổi 70
( của nhà thơ Cao Hòang Trầm)
Bài 1:
Chúc muộn đôi câu ý gắng tròn
Mừng nay Bác hết cảnh chen bon
Ông Xanh rộng rãi ban hồng phúc
Cụ lão vui vầy với cháu con
Sống khỏe cùng thơ khuôn thước ngọc
Đời vui mãi đẹp dấu khuyên son
Trăm năm há quản, giờ thanh thản
Tuổi bảy mươi thôi sức vẫn còn.

Bài 2:
Phúc đức giờ đây bảy chục tròn
Như ngàn ngọc quý đựng đầy bon
Đông nhiều hạnh phúc vui cùng cháu
Hải nguyện đạo đời dạy các con
Thọ quý muôn lần hơn khối bạc
Tỷ tiền khó sánh với lời son
Nam nhi cũng đã tròn nhân nghĩa
San sẻ tình thơ nợ vẫn còn.

Bài 3: Nghịch vần
Bẩy chục năm đây sức vẫn còn
Vần văn đối đáp ý như son
Ngâm câu thất thập Xuân là mấy
Vịnh tuổi trăm năm chuyện cỏn con
Tóc bạc tình nồng kia vẫn muốn
Dài chân đường rộng mãi còn bon
Giao lưu thi hữu lòng luôn vẫn
Kết mối tình thâm trái đất tròn.

Thanh-Huyền

thương tiếc nhà thơ Phạm tường Đại.
(Chủ nhiệm CLB thơ Đường TX Lagi.)
TIỄN BIỆT

Bùi ngùi rớt lệ tiễn thi nhân
Phạm lão tiên sinh đã khuất trần
Nét chữ còn thơm mùi tiết luật
Hồn thơ chửa nhạt vị niêm vần
Thương ngừoi nhịp sóng chao nguồn nhớ
Luyến khách văn chương ngút dặm phần
Cảm xúc tình thâm lòng kính tiễn
Quy tiên cưỡi hạc dạo non thần.

GIANG ĐÀ

họa bài: TIỄN BIỆT

Sao đành cách biệt hỡi thi nhân
Bỏ lại bao nhiêu việc ở trần
Gác bút "hội thơ"đành vắng chỗ
Quy tiên đường luật thiếu đi vần
Tiễn chân bước nặng sầu khôn tả
Mấy cánh hoa dâng chốn mộ phần
Tiên cảnh chốn nao người hãy đến
Thơ văn cùng họa với thiên thần.

Thanh-Huyền

NHỚ BẠN

Vạn dặm Á âu nhớ bạn hiền
Lửa duyên thanh bạch gặp truân chuyên
Tuổi đời chưa bạc, đành ly biệt
Tạo hoá đa đoan, rẽ kiếp duyên
Lá rụng khơi đông hồn quạnh vắng
Tàn trăng cầm hạt động chân tiên
Đời đoạn bao lần thương sót Nguyệt
Trầm nhang vĩnh biệt cõi hoàng tuyền.

Lương Bút

Họa bài: NHỚ BẠN

Mãi nhớ trường xưa những Bạn hiền
Phương trời cách trở lắm truân chuyên
Xa lìa Chuyển Hướng tuôn giọt Lệ
Sắc áo Nhung Y nặng mối duyên
Tình Nghĩa tơ lòng vương khúc nhạc
Lưu thần Nguyễn Triệu  mộng đường tiên
Còn vang tiếng Vọng như vầng Nguyệt
Một thoáng ư tư khúc nhạc tuyền.

Thanh-Huyền

NHỚ QUÊ

Quê xưa xa ngóng một phương trời
Hàng dậu nhà bên áo lụa phơi
Muôn dặm tha hương sông núi chuyển
Nửa đời viễn xứ tháng năm trôi
Ngày xanh ý trí theo chưa tới
Tóc bạc tâm tình nhớ khó nguôi
Đầu ngẩng nhìn trăng ngờ khói phủ
Đài thu lá ghẹo đốm vàng rơi

Lương Bút

Họa bài NHỚ QUÊ

Vẫn biết còn đây một góc trời
Mong cùng giấy bút nỗi niềm phơi
Từng đêm mãi nhớ phương trời đấy
Tuế nguyệt vô tình lững thững trôi
Bãng lãng tâm hồn đây nỗi nhớ
Bâng khuâng khắc khoải dạ nào nguôi
Đầu xanh thuở ấy giờ đã bạc
Thổn thức bao ngày đếm lá rơi.

Thanh-Huyền

HƯƠNG XƯA GỢI NHỚ

Từ ngày gợi nhớ những dòng mơ
Giai phẩm Hương xưa đã cập bờ
Tháng đợi cùng nhau Trường chấp bút
Năm chờ các bạn góp vần thơ
Niềm tin Chuyển đã hằng trông đợi
Ước vọng Thành công những lúc chờ
Góp gió Hương xưa giờ sắc thắm
Quây quần kết lại vạn nguồn tơ

Giang Đà

Họa bài GỢI NHỚ

Vẫn đấy từ lâu một giấc mơ
Giòng sông thuở ấy biết đâu bờ
Lênh đênh trước sóng con thuyền nhỏ
Chập chững xa rời mãi tuổi thơ
Tuổi chất bao năm còn ngóng đợi
Sương pha bạc tóc vẫn mong chờ
Giờ đây giấc mộng đang còn đấy
Dạ rối muôn trùng những mối tơ.

Thanh-Huyền

MỪNG TUỔI 70
(mời họa)

Mừng thọ Như Anh năm Kỷ sửu
Tuổi tròn bảy chục-thưa bằng hữu
Ngày vui vẩy bút tặng chân thơ
Tiệc mặn nâng chung chiêu mỹ tửu
Tình nghĩa trào dâng lời trẻ già
Thơ ca làm nức lòng tân cựu
Ai đó tri âm bốn phương trời
Mong ước ngàn sau luôn vĩnh cửu

NHƯ ANH (Tiền-giang)

CHÚC THỌ (bài họa)

Mong tý qua đi mau đến sửu
Thất tuần bày tiệc thết thân hữu
Chúc mừng bè bạn tặng bài thơ
Tham dự anh em nâng cốc tửu
Vui vẻ nơi này buổi tiếp tân
Hân hoan chốn nọ khi mời cựu
Tham gia xướng họa để chung vui
Chúc bác Như Anh thọ cửu cửu.

Thanh-Huyền 29/8/2008

1 comment:

  1. ​Thơ Xướng Hoạ:

    HỎI THĂM QUAN TUẦN PHỦ MẤT CƯỚP

    Tôi nghe kẻ cướp nó lèn ông
    Nó lại lôi ông đến giũa đồng
    Lấy của đánh người quân tệ nhỉ !
    Thân già da cóc có đau không ?
    Bây giờ mới nhẽ sầy da trán
    Ngày trước đi đâu mất mấy lông
    Thôi cũng đừng nên ki cóp nữa
    Kẻo mang tiếng dại với phường ngông.

    NGUYỂN KHUYẾN

    *Ông Tuần đương tức, nhận được bài thơ đâm họng này càng thêm điên tiết. Ông ta cố nghĩ họa một bài trả miếng:

    Bài hoạ 1:
    TRẢ LỜI

    Ông thăm tôi cũng giả ơn ông,
    Nó có lôi tôi ra giữa đồng.
    Cũng tưởng vun thu phòng túng thiếu,
    Nào ngờ ki cóp lại như không.
    Chém cha thằng quỷ đen tai mắt,
    Chẳng nể ông già bạc tóc lông!
    Ông hỏi thăm tôi, tôi biết vậy,
    Thương ông tuổi tác, cháu thời ngông.

    QUAN TUẦN PHỦ

    Bài hoạ 2:
    BỞI BỆNH NGÔNG
    Xuôi xẻo quá trời! Tội nghiệp ông !
    Cớ sao ham lạ cánh gà đồng ?
    Xe hơi đất mẫu đều bay trớt
    Di động nhẩn vàng đả hoá không
    Mỹ nữ khoe hoa vơ hết của
    Duyên già héo mộng phải trầy lông
    Chúng còn trải mạng, la làng xóm...
    Sạc nghiệp danh tàn bởi bệnh ngông.

    05/01/2014 . . . . . ĐỨC HẠNH

    Bài hoạ 3:
    GIỐNG LẠC LOÀI
    Nay được tin là cướp chẹt ông
    Chúng lôi làm thịt ở ngoài đồng
    Mở bao vơ vét ồ hay nhỉ
    Hành hạ xương cò có rát không
    Chắc bực trầy da quăn nếp trán
    Hay buồn sa sẩy mấy chùm lông
    Chỉ vì ăn chặn thường thêm nữa
    Bởi tại lạc loài bản tính ngông

    NGUYỄN KHÁNG

    Bài họa 4:
    AN ỦI QUAN ...

    Khóc kể sao mà lắm thế ông !
    Màn chi núi bạc mất vài đồng
    Tham ô dính mép răng nào có
    Hối lộ che mồm lợi chẳng không
    Cũng bởi nó ngu ngơ vẻ mặt
    Nên giờ mắt tím tái màu lông
    Quay đầu nhắn nhủ nghe lời phật
    Chớ để quen đường gặp chú ngông.

    GIANG TỬ VÂN

    Bài họa 5:
    NGÔNG
    Bé thời chẳng học nhớn làm ông
    Cái chức xem ra được mấy đồng
    Chữ Đức Tài làm nền vững mãi
    Câu Danh Lợi liệu có bền không
    Quay đầu là bến âu còn kịp
    Kẻo trễ sau này chúng vặt lông
    Một kiếp nhân sinh như gió thoảng
    Bàng hoàng ngó lại thấy mình ngông
    KHÁNH CHÂN NGUYÊN

    Bài họa 6:
    CHỚ NGÔNG

    Sống đã nhiều năm được chức ông
    Đừng nên khoát loác chớ lên đồng
    Se sua áo mão trên rồi dưới
    Hoạnh họe tớ thầy có hóa không
    Ngổ ngáo trẻn trơ khoe mặt ếch
    Hợm hờm dị dạng ưởng chùm lông
    Một đời trân tráo hênh hoang giỏi
    Ngỗng đực vịt bầu lại thích ngông

    VỆ TRÀ

    ReplyDelete