Friday, January 4, 2013

TIẾNG VỌNG MIỀN TRUNG



MƯA LŨ

Xót xa sáu tỉnh nước dâng đầy
Lũ lụt bao người phải bỏ thây
Ngút mắt chân trời làn nước bạc
Lưng tròng ngấn lệ đám dân gầy
Sông tràn đê vỡ nhà trơ nóc
Núi lở đường hư đất phủ dầy
Thảm cảnh thương tâm dòng lũ quét
Trời xanh khéo tạo cảnh đau này.

(miền trung mùa mưa bão 2007)
Thanh-Huyền

ĐẤT MẸ

Ôi Đau thương,ôi điêu linh.
Quê tôi ngập tràn mầu nước trắng
Nước lạnh lùng,đem tang tóc đến muôn dân
Hằng năm lại hằng năm
Cuộc sống vươn mình lên không kịp
Mưa chồng mưa,bão chồng bão
Nước ngập mái nhà,gió rít,mưa sa
Đầu đội trời,chân ngâm nước thật là chua xót
Mênh mông dưới chân,đục ngầu dòng nước lạnh
Cổ khô đứt khúc,nước mắt trào dâng hòa nước lũ
Ngồi mái nhà,tê cóng chân không dám bước
Dang đầu dãi nắng,tối dầm sương,xẩy chân nước cuốn,
Đàn con nheo nhóc ,đứa ướt ,đứa khô,
Nhìn trời, nhìn nước,bụng đói miệng khô,chẳng dám than đành chịu vậy.
Ôi sao thê lương Quê tôi miền Trung đầy khổ ải.
Dải đất dài,ốm o hè đầy nắng lửa,
Ước mưa về,cây chửa kịp lên,chồi non chưa nhú,
Đã chồng chất phong ba bão táp,
Gío rít trên đầu,nước chẩy dưới chân,
Mắt rưng lệ nhìn cơ ngơi theo dòng nước.
Cơ ngơi còn đâu nay chờ cơm từng bữa.
Chỉ biết nhìn Trời,mong mưa tạnh gió yên,
Chờ nước cạn,để có cuộc đời bình lặng,
Ngày hai bữa êm đềm trong cuộc sống..
Ông Xanh hỡi,trên cao Người có thấu.

(cơn lũ lịch sử trên 50 mới có ,ngày 12/11/2007 đã làm cho bao người lâm cảnh màn trời chiếu đất,mất người thân)
Thanh-Huyền

TIẾNG VỌNG MIỀN TRUNG

Tai ương lại đổ đến miền Trung
Bão lũ, mưa tuôn thật hãi hùng
Khắp chốn đắm chìm trong biển nước
Muôn dân lâm cảnh bước đường cùng
Ngày cam đói khát không cơm gạo
Tối ngủ sương mưa chẳng chiếu mùng
Khốn khổ lê dân thêm bệnh tả
Nguy cơ còn đấy cả một vùng.

Thanh-Huyền


BẾN SÔNG XƯA

Nhà tôi ở cạnh bến sông xưa
Tấc dạ nôn nao ngại đổ mưa
Dòng suối thay đường, cho nước chảy
Đóng bè chuẩn bị để mà đưa.

Thanh-Huyền

NỖI-ĐAU

Trời làm chi cảnh lệ rơi đầy
Lũ quét sông Hồng cuốn cuộn thây
Những xác trôi dòng bao kẻ vớt
Đoàn người xơ tán lắm cụ gầy
Dâng cao mực nước tràn lên phố
Trút xuống lượng mưa ngập lớp dầy
Mất mát sinh ly nhòa giọt lệ
Nhân tình mãi đọng nỗi đau này.
Lưu Luyến.

1 comment:

  1. LÒNG NHÂN VÀ KHOA HỌC

    Số mười cơn bảo miền Trung (*)
    Đập hồ xả lũ vô cùng tang thương (**)
    Nước trôi nhà cửa ruộng vườn
    Người dân mất mạng chuyện thường xảy ra
    Cơ quan quản lý gọi là:
    An toàn xả lũ đập ta vững vàng

    Thưa rằng mạng sống dân làng
    Phải đâu rơm rác làm càng thế sao?
    Xả đang trận bảo dâng cao
    Khác nào tiếp sức lật nhào nhà dân !
    Khiến cho làng mạc muôn phần
    Biến thành bọt biển, tảo tần khổ đau...

    Vô tâm, mạo hiểm, tính nông !
    Khiến cho hai vạn dân lành đảo điên
    Màn trời chiếu đất khắp miền
    Cửa nhà tài sản bạc tiền còn đâu
    Bệnh tình đói khát u sầu !
    Hằng năm" sự cố" thương đau ngất trời.

    Toàn dân kiến nghị cấp cao:
    Khẩn trương nghiên cứu phương nào giúp dân
    Công trình khoa học canh tân...
    Mùa khô hồ nước ruộng cần xả sang
    Đến khi mưa xuống ngập tràn
    Xin đừng xả lũ vào làng thành sông !

    Khoa học phục vụ nhân sinh
    Đừng vì... « cá thể » dân tình bất an...
    ..................Hạnh Trương..............

    (*) Cơn bảo số 10 ập vào các tỉnh : Quảng Bình, Quảng Trị, ngày 30/09/2013.
    (**) Thanh Hoá, Nghệ An và Hà Tỉnh tiếp tục chịu thêm đợt xả lũ các hồ đập.

    ReplyDelete